Editor: Tứ Phương Team.
“Tôi lại không có nói như thế.” Lạnh lùng nói xong, Lộ Thượng chỉ hộp cơm tình yêu trong tay hỏi, “Cô ăn không?”
“Tôi đã ăn ở nhà, nhân lúc còn nóng anh ăn đi đừng lo cho tôi.” Sau khi nói xong, Vi Tưởng đi lại ghế sofa dài bằng da màu đen, ngồi xuống nghịch điện thoại giết thời gian.
Thấy cô vẫn ngồi đó nhàn nhã không có ý định rời đi Lộ Thượng chỉ đơn giản là lờ đi.
Kệ cô, dù sao cô da mặt dày cũng không phải là chuyện lần một lần hai.
Mở hộp tiện lợi ra, Lộ Thượng chậm rãi ăn, ăn mấy ngụm khóe miệng của anh không tự chủ cong một chút. Tài nấu nướng của tiểu cô nương tiến bộ không ít, xem ra cô cũng không tồi.
Ăn một nửa, anh đứng lên rót một chén nước, cũng thuận tay rót cho Vi Tưởng một chén.
Vi Tưởng có chút thụ sủng nhược kinh nói cảm ơn, “Cảm ơn giáo sư Lộ.”
Lộ Thượng gật đầu không đáp lời lại tiếp tục ăn cơm.
Rất nhanh đã ăn xong, chờ Vi Tưởng kịp phản ứng thì thấy Lộ Thượng cầm hộp tiện lợi đi ra ngoài, không bao lâu lại trở về, thì ra là đi rửa. Vi Tưởng cười ngây ngô nói: “Thật ra để tôi đi rửa là được rồi.”
“Không cần. Tôi sẽ không tiễn cô, buổi chiều tôi còn có giờ lên lớp.” Nói xong liền đưa cho Vi Tưởng chiếc hộp đang cầm trên tay, ý tứ rất rõ ràng, chính là muốn tiễn khách.
Nghe anh nói như vậy, lông mày Vi Tưởng liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-dai-thuc-nay-khong-de-theo-duoi/2361332/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.