Đúng lúc này Trinh Trinh từ bên trong đi ra, thấy giáo sư đại nhân còn đứng trước cửa, vì thế cô rất lễ phép nhìn Lộ Thượng giới thiệu: “Giáo sư Lộ, đây là Vi Tưởng bạn tốt của em, cô ấy tới chờ em. Vi Tưởng, đây là giáo sư của mình, thầy ấy không chỉ có học thức uyên bác, mà tính tình cũng rất tốt, bình thường đối với những sinh viên bọn mình cũng rất chiếu cố.” Sau khi nói xong Trinh Trinh ở phía sau Lộ Thượng không ngừng chớp mắt ra hiệu Vi Tưởng.
Có lẽ vì thân phận của đối phương và trong hoàn cảnh lúc này, sợ phá hủy đi hình tượng cao cả của Lộ Thượng, Vi Tưởng hiểu mình không thể lập tức nói cho Trinh Trinh biết trước đó hai người bọn họ đã có quen biết, thậm chí còn có khúc nhạc dạo không vui.
Cho nên vào giờ phút này Vi Tưởng chỉ có thể làm bộ như người xa lạ, một mực cung kính nhìn Lộ Thượng nói: “Xin chào, giáo sư Lộ, nghe danh đã lâu.”
Trong thực tế, cô nhịn không được muốn cười, mới vừa rồi rõ ràng ở trước mặt giáo sư, Trinh Trinh chỉ là vuốt mông ngựa mà thôi, còn không phải cả ngày ở nhà cùng cô nói xấu sao.
Lộ Thượng nhìn dáng vẻ của Vi Tưởng xem nhau như người xa lạ rồi nói chuyện khách khí với mình, tuy rằng không hiểu rõ ý nghĩ của cô nhưng anh vẫn sẵn sàng đáp lại: “Xin chào.”
Sau khi nói xong, anh nhìn Vi Tưởng một cách kỳ quái rồi định rời đi.
“Cái đó… Giáo sư Lộ, chúng tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-dai-thuc-nay-khong-de-theo-duoi/2361283/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.