Hạ Bình Ý về nhà lục lại hết những ghi chép trong khoảng thời gian đó, anh mang những thứ mình từng ghi lại đến nhà Kinh Xán, đọc lại từng trang một. Anh muốn nhờ những thứ này khôi phục lại mớ ký ức lộn xộn của mình, nhưng hiệu quả chẳng được bao nhiêu, anh gần như không nhớ lại được chuyện gì.
Hạ Bình Ý chán nản, Kinh Xán không nỡ nhìn anh như vậy bèn cất hết những thứ anh mang đến vào ngăn kéo, khóa lại, không cho anh xem nữa.
“Không muốn tôi nhớ lại à?” Hạ Bình Ý hỏi.
Kinh Xán lắc đầu, ngồi xuống cạnh anh.
Đầu giường cậu có mấy chiếc xe 4WD, ngoài những chiếc Hạ Bình Ý tặng cậu thì còn thêm một chiếc xe rất lớn nữa. Đó là chiếc xe Kinh Tại Hàng đã mang đến đây tặng cậu.
Biết sự thật về sinh nhật tám tuổi của mình, cảm xúc của Kinh Xán không dao động nhiều như cậu tưởng tượng. Cậu thấy như vậy cũng tốt, như thể đã có một nút thắt trong cuộc đời cậu được tháo gỡ. Nhưng dường như cậu cũng chẳng nhẹ nhõm hơn là bao. Cậu vẫn gặp lại cơn ác mộng ấy, vẫn sẽ mơ thấy đầu giường khống trải sau khi ngủ dậy, vẫn mơ thấy mình chạy xuống cầu thang, nhìn thấy Kinh Tại Hàng đang uống cà phê, bình tĩnh nhìn cậu.
Khi cậu choàng tỉnh bởi giấc mộng lần nữa, cậu mới biết nỗi sợ đi cùng mình bao năm qua đã ăn sâu bén rễ trong lòng cậu, mọc lên thành từng gốc cổ thụ cành lá sum suê, không thể nhổ lên dễ dàng vậy được.
“Không muốn,” Kinh Xán nằm sấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-dac-xan-lan/983079/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.