Hơn mười giờ tối, Kinh Xán cầm điện thoại gọi video với Hạ Bình Ý như mọi ngày. Tiếng chuông vừa reo lên Kinh Xán đã bấm nút nghe máy ngay. Bên kia, Hạ Bình Ý đang ngồi trước bàn học, trước mặt anh là cuốn sách bài tập đang mở.
“Hôm nay cậu làm gì thế?” Hạ Bình Ý hỏi.
“Thì vẽ tranh đó, tôi cho cậu xem rồi mà”. Kinh Xán ngẫm nghĩ, nghiêm túc bổ sung: “Nhưng mà lúc đó là Tiểu Duy vẽ, đẹp đúng không?”.
Chẳng lúc nào quên khen em trai mình hết, Hạ Bình Ý cũng chịu Kinh Xán, anh cười theo cậu: “Đẹp, giỏi lắm. Cậu chỉ vẽ thôi, không làm gì khác à?”.
Kinh Xán do dự một lát rồi lắc đầu. Hạ Bình Ý cười, cũng không hỏi gì thêm.
“Sao cậu đổi hình đại diện thành Năm Mới thế?”.
“Hả?” Hạ Bình Ý trả lời rất nhanh: “Tôi đâu chỉ đổi mỗi hình đại diện đâu?”.
Kinh Xán chớp mắt, sau đó nhanh chóng mở trang cá nhân của Hạ Bình Ý ra. Quả nhiên cậu trông thấy Hạ Bình Ý cũng đã đổi tên thành “Năm Mới”.
“Cậu…”.
Trên màn hình, Hạ Bình Ý đang cúi đầu vạch một nét lên sách bài tập, trông như anh vừa làm một câu hỏi trắc nghiệm vậy. Sau đó anh ngẩng đầu, cười với Kinh Xán: “Sau này cậu có gì muốn nói với Năm Mới thì nói với tôi này”.
Cây bút màu nhạt xoay rất nhanh giữa những ngón tay Hạ Bình Ý, một câu nhẹ nhàng bâng quơ là vậy, lại khẽ khàng vạch trần lớp ngụy trang vụng về của Kinh Xán.
Kinh Xán vô tình bắt gặp ánh mắt Hạ Bình Ý, cậu buông thõng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-dac-xan-lan/983074/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.