Kinh Xán thở hổn hển nhìn anh, không đáp lại, sau đó cậu lại ngửa đầu hôn lên cằm anh.
Lau đầu giúp anh, lại còn chủ động hôn anh, lại thêm đôi mắt đang chớp liên hồi, nhìn kiểu gì cũng thấy giống đang lấy lòng anh vì sợ anh tức giận.
Hạ Bình Ý nhận ra vấn đề ngay, anh hỏi Kinh Xán: “Cậu lại có sáng kiến gì thế?”.
“Đâu có…” Kinh Xán đưa mắt ra chỗ khác, nói nhỏ: “Muốn trao đổi với cậu chuyện này thôi”.
“Nói đi”.
Kinh Xán rề rà dịch qua hôn anh rồi đổi tư thế mấy lần, cuối cùng cậu vùi đầu vào cổ Hạ Bình Ý, hít thật sâu mùi sữa tắm thơm ngát của anh. Cậu nói: “Cậu phải về trường thôi. Sắp thi đại học rồi, cậu đã lỡ nhiều thời gian lắm rồi… Tôi định mai sẽ về Bắc Kinh với bố mẹ, vậy cậu mới có thể yên tâm ôn thi được, được không?”.
Đây có lẽ là câu dài nhất mà Kinh Xán đã nói trong mấy ngày qua, lúc này, cả biểu cảm và giọng điệu của cậu đều rất bình tĩnh, chẳng khác gì ngày trước cậu nói Hạ Bình Ý phải học tập chăm chỉ.
“Không được,” Hạ Bình Ý nghe xong bèn nhíu mày phản đối: “Cậu không đi đâu hết, cứ ở đây đi. Tôi ở nhà cũng học được mà, đừng có lo hão”.
Kinh Xán lắc đầu, tự học ở nhà sao được như đến trường học chứ. Vả lại Hạ Bình Ý ở nhà còn phải dành rất nhiều thời gian ra bầu bạn với cậu, chăm chút cho tâm trạng của cậu. Trước kì thi đại học ai cũng phải tranh giành từng giây từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-dac-xan-lan/983072/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.