Tiếng cốc sứ chạm đất vang lên trên cầu thang, Tống Ức Nam đứng vụt dậy, hoảng hốt quay đầu.
Kinh Xán đứng trên cầu thang, mặt cậu trắng bệch, hai con mắt chăm chăm nhìn họ.
“Tiểu Xán…”.
Tống Ức Nam không biết Kinh Xán đứng trên cầu thang từ lúc nào, cũng không biết cậu đã nghe được những gì.
“Không tìm thấy gì cơ?” Trên cầu thang, Kinh Xán bỗng thều thào hỏi.
Kinh Tại Hàng và Tống Ức Nam đều không trả lời. Kinh Xán vừa cử động, Tống Ức Nam đã vội vàng chạy lên, muốn đỡ cậu xuống.
Kinh Xán bước xuống từng bậc, nhưng không biết đã xuống được mấy bậc rồi, cậu bỗng nhiên lao đầu xuống cầu thang.
Mảnh cốc vỡ rơi trên xuống sàn nhà găm vào bắp đùi cậu, Tống Ức Nam thét lên, Kinh Tại Hàng thì chạy tới đỡ cậu dậy.
Lăn xuống từ cầu thang cao thế này, mắt Kinh Xán lập tức tối sầm, khi cậu nhìn rõ khung cảnh trong phòng một lần nữa, cậu lại cảm thấy cơ thể mình đau đớn như bị nghiền nát.
Kinh Tại Hàng đỡ cậu dậy, nhưng Kinh Xán lại từ từ giãy khỏi tay hắn ta, lùi về sau hai bước rồi đứng như trời trồng tại đó.
“Họ nhầm rồi”.
Đùi Kinh Xán vẫn chưa ngừng chảy máu, cậu trợn mắt, đăm đăm nhìn Kinh Tại Hàng và Tống Ức Nam.
“Họ…” Lúc này, Kinh Tại Hàng cũng rất khó nói nên lời, nhưng hắn ta không thể không nói: “Họ kiểm tra danh sách rồi…”.
“Danh sách cũng sai mà!” Kinh Xán vốn luôn yên tĩnh bỗng gào lên như sụp đổ, cậu hất tay Kinh Tại Hàng, liên tục lùi ra sau. Đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-dac-xan-lan/983068/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.