Ánh đặt chiếc túi xách hàng hiệu lên bàn, bĩu môi nói.
-Mới đợi một lát thôi mà anh đã cằn nhằn rồi. Người ta là con gái đó, phải ăn diện trang điểm này nọ chứ. Không phải đàn ông con trai chờ đợi một người nào đó trong buổi hẹn là vinh hạnh hay sao? Đặc biệt như một cô gái xinh đẹp như em.
Quốc Hưng lạnh nhạt nói.
-Vậy sao?
-Đúng thế, bây giờ chúng ta gọi món nhé, em muốn ăn món đắt nhất trong thực đơn.
-Được, cứ gọi tùy ý.
Ánh gọi phục vụ đến và gọi những món đắt đỏ có trong thực đơn, không quan tâm hai người có ăn hết hay không. Với điều kiện của anh, việc thanh toán không thành vấn đề, mẹ anh biết tối nay hai người đi ăn còn chuyển thêm một khoản tiền nữa. Nhưng thái độ của Ánh làm anh hết sức khó chịu, chê ỏng chê eo, chê món này cay, món này nhạt làm cho quản lý của nhà hàng vất vả một phen. Từ đầu đến cuối anh đều trưng ra vẻ mặt vô cảm, chú tâm dùng bữa và không để tâm đến Ánh. Tuy cô ấy có chút khó chịu nhưng biết tính anh từ trước đến giờ như vậy rồi, chịu đi ăn cùng Ánh là một điều hiếm thấy.
Ánh theo xe của nhà anh nên được đưa về tận nhà, bố mẹ cô ấy có biết trước hay không mà đã đứng ở cổng đón con gái, em trai cô ấy thì trầm mặc đứng nghịch điện thoại ở kế bên. Như vậy có phô trương quá không? Bố mẹ Ánh cười nói với anh, rồi hỏi thăm sức khỏe của bố mẹ anh nữa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-cua-nuoc-mat/347290/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.