Thái độ của bà Mai đối với Linh Tâm đã khác hơn trước, hai người ngồi kế bên trò chuyện trông vô cùng tự nhiên. Cô đã không còn căng thẳng hay áp lực khi nói chuyện với bà ấy như lúc còn sinh viên nữa. Tâm sự một hồi thì không thấy Ánh đâu, bà Mai có hỏi thì bà Loan chỉ nói rằng.
-Con bé đi vệ sinh rồi.
Bà Mai chỉ gật đầu rồi tiếp tục quay sang nói chuyện với cô.
-Cháu đã quen với việc ở công ty chưa?
Cô không e dè mà lên tiếng.
-Rồi ạ, môi trường làm việc rất tốt, mọi người rất hòa đồng, nhiệt tình giúp đỡ cháu.
-Vậy thì tốt, tuy làm thư ký của Quốc Hưng nhưng lại không để mọi người biết mối quan hệ giữa hai đứa. Đó cũng là một tính khiêm tốn, không khoe mẽ.
-Cảm ơn cô đã khen.
-Cũng hơn nửa tiếng rồi, tiệc cũng sắp tàn, cháu lên phòng gọi Quốc Hưng dậy đi.
-Vâng ạ.
Cô vừa dứt lời, bà Loan nhìn quanh như đang tìm ai đó rồi than thở.
-Con bé Ánh này, đi vệ sinh thôi mà sao chưa trở lại, tôi cũng phải đi tìm nó đây.
(Truyện được đăng độc quyền trên fb Lan Lan)
Trông bà ấy nào có chút lo lắng gì, còn cười tươi như thế. Bà ấy đứng lên đi trước Linh Tâm, rồi đột ngột dừng lại ở phía cầu thang. Cô nghe bà Loan nói rằng.
-Khi nãy Ánh than hơi chóng mặt, không biết con bé có lên phòng nghỉ tạm không nhỉ. Chứ đi vệ sinh gì mà hơn nửa tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-cua-nuoc-mat/3062308/chuong-36.html