Phan Trọng Tuấn như đàn chim di cư đang bay ngoài kia, chúng luôn biết nơi mình sẽ đến còn cậu thì không biết nơi mình sẽ đến nó như thế nào bởi lẽ cha cậu luôn thay đổi xoành xoạch nơi công tác vì vậy mà mẹ cậu và cậu phải luôn theo ông, cả chỗ ở vì vậy cũng thay đổi liên tục. Mỗi lần cha cậu thay đổi nơi công tác thì cậu phải tiếp xúc cuộc sống mới, môi trường mới, trường mới, lớp mới, bạn mới,... nói chung là mọi thứ đều mới...
Lần này cũng vậy khi cậu vừa hoàn thành xong năm nhất trường cấp 3 thì cha của cậu thông báo khi cả gia đình đang quây quần bữa tối: "Cha được ngài Tổng giám đốc bổ nhiệm làm giám đốc chi nhánh ở Tp.HCM."
Trọng Tuấn đáp mà chẳng màng ngước lên nhìn ông: "Tức là gia đình ta lại phải thay đổi nơi ở nữa à?"
Ông thở dài rồi trả lời: "Đúng vậy đó con trai."
C1-01.jpg
Mẹ của Trọng Tuấn
Mẹ cậu cũng nói: "Đành chịu, công việc của cha con vốn dĩ không thể cố định mà."
Và hôm nay cậu đang trên chiếc máy bay Boeing đến học viện tư nhân Hòa Phong (nơi cậu sẽ học) ở đảo Hoàng Bích - đó là hòn đảo nhân tạo nằm ngoài biển trực thuộc quản lý của Tp.HCM để làm thủ tục nhập học và đăng ký nơi ở trong ký túc xá. Ra khỏi phi trường cậu được một bác tài vui tính chở thẳng đến học viện luôn (cũng khá may mắn được gặp tài xế làm việc có tâm nên không lo bị chặt chém).
Học viện giống như một lãnh địa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-co-em-ben-anh/260648/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.