Cô quá hoảng sợ rồi, nước mắt chảy dài nơi khóe mắt, từng giọt từng giọt rơi tí tách trong con hẻm nhỏ.
Bộ dáng cô điềm đạm đáng yêu, khóe mắt lại hàm chứa nước mắt, Dịch Ngạo Xuyên xoay xoay con dao găm, gập vào, đút lại vào túi quần.
Anh ta cười nhẹ : “ yên tâm, không giết cô”
Anh chỉ muốn dọa Diệp Tình thôi, sao có khả năng có ý định giết người chứ.
Cô gái này thật ngốc!
Tiết Khải cũng cười trêu chọc : “ Anh Xuyên xấu đúng là có xấu, nhưng cũng không xấu đến mức tùy tiện giết người”
Nghe vậy, Diệp Tình lúc này mới dám từ từ mở mắt ra, con ngươi vừa được nước mắt rửa qua càng thêm trong vắt, trong mắt hàm chứa nước mắt như những ngôi sao sáng, khóe mắt ửng đỏ.
“ Không giết tôi, vậy các anh muốn làm gì ?” Diệp Tình vẫn sợ hãi.
Mắt thấy cô gái nhỏ đều đã bị chính mình dọa khóc, cơn tức giận ngày hôm qua của Dịch Ngạo Xuyên sớm đã không còn nữa rồi.
“ Tìm cô xin ít tiền” anh cười có chút xấu xa, “ Dạo này ông đây đang thiếu tiền, lại thấy cô rất thích quản chuyện người khác, vậy thì giao phí bảo kê cho mấy anh trai chúng tôi đi”
Diệp Tình : “ Tôi không có tiền...”
Thanh âm mềm mại bao hàm chút ấm ức.
Cô làm gì có tiền a, đến cả tiền cơm cũng chẳng còn.
“ Nói nhảm ít thôi” Dịch Ngạo Xuyên cong cong khóe miệng, có chút vô lại mà nhìn cô : “
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-co-ay/2599478/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.