Thấy chiếc xe bus chờ đợi từ lâu đã lái đi nhưng cô không thể lên xe,Diệp Tình thực sự khó chịu, cô mở to đôi mắt hạnh tròn xoe và thầm oán trách tên ác bá vô lại trước mặt. Dịch Ngạo Xuyên bất đắc dĩ cười cười: "Xe đi rồi, ông đây đưa cô về."
Diệp Tình từ chối: "Không cần, tôi ngồi xe bus về."
Cô vẫn còn giận Dịch Ngạo Xuyên, không chỉ về việc cưỡng ép cô ôm anh ta vào buổi chiều, mà còn vì vừa rồi không cho phép cô lên xe. Quay về nhà nhất định đã muộn, chắc chắn sẽ lại bị hai mẹ con kia nhục nhã, nghĩ tới đây khiến Diệp Thanh cảm thấy đầu to ra. Nhưng Diệp Tình hiển nhiên đã đánh giá thấp mức độ không nói lý của Dịch Ngạo Xuyên :
" Muốn ngồi xe bus về, không có cửa đâu, hoặc là ngồi xe ông đây về, hoặc là ông đây ôm cô về, tự mình chọn."
Diệp Tình sợ anh, nhưng cô lại không muốn thỏa hiệp, ngoan cố quay đầu đi không trả lời.
Hai người giằng co trong vài giây
Lúc này, một nam sinh hiếu kỳ đi tới, cũng mặc đồng phục học sinh của trường Tam trung, tò mò nhìn họ. Thấy Diệp Tình cũng mặc đồng phục Tam trung liền chú ý xem cô là ai ,học lớp nào.
Dịch Ngạo Xuyên nghiêng người chặn trước mặt Diệp Tình, lạnh mặt mắng :
"Nhìn mẹ mày, cút !"
Bộ dáng hung dữ làm nam sinh sợ hãi bỏ chạy, không dám nhìn lại.
Diệp Ngạo Xuyên cười nhẹ hỏi Diệp Tình:
"Nơi này người đến người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-co-ay/2599452/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.