Bên trong rừng cây nhỏ có một khu đất trống, có tượng đài chủ tịch và bàn bóng bàn. Không gian trống trải rộng rãi, xung quanh bao quanh bốn phía là cây cối.
Ở đây không có camera giám sát, bốn phía cũng bị cây che khuất, đơn giản chính là thánh địa hẹn hò của các cặp tình nhân, hay nơi diễn ra những trận bắt nạt trong trường học.
Trong khoảng đất trống, Diệp Tình quỳ trên mặt đất, khuôn mặt trắng nõn có một vết tát, đầu tóc rối tung, đồng phục học sinh bẩn thỉu, còn có vài vết chân bụi bặm.
Cô đã bị một số người đánh ,sau đó bắt quỳ xuống . Diệp Tình biết phản kháng cũng vô ích, chỉ bị đánh càng nặng hơn, nên chỉ có thể quỳ rạp xuống đất chịu nhục.
Nhưng vai và eo của cô rất thẳng, dù bị đánh vẫn không chịu khuất phục trước bọn họ.
Đám người quanh Diệp Tình, Lý Hạ Ý người cầm đầu, ngồi trên bàn bóng bàn quan sát tất cả mọi việc một cách chế giễu, không cảm thấy hành vi bạo lực của mình là sai chút nào.
Họ không chỉ đánh mà còn xúc phạm Diệp Tình bằng đủ thứ từ ngữ bẩn thỉu, gọi cô là đồ *** , nói rằng cô dụ dỗ đàn ông.
Lý Hạ Ý nhìn Diệp Tình đang quỳ trên mặt đất, bên môi mang theo một tia châm chọc: "***, tao hỏi mày một lần nữa, mày có từng nói xấu tao trước mặt Từ Hạo không?"
“Tôi nói rồi, tôi không có.” Diệp Tình vai thẳng tắp, không có ý nhượng bộ.
Cô ấy vô tội, chưa từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-co-ay/2599424/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.