Minue nhìn Hassan lại cau mày khó chịu, hắn thật ra đang muốn làm gì? Anh biết khi Asisu đi nghỉ thì hắn đã xuất hiện ở cửa lâu lắm rồi. Che dấu khí tức của mình làm cái quái gì? NGhe lén chuyện người khác? Và Minue không thích chuyện đó xảy ra.
"Người có thể nói rồi, Hassan"
"Ta không đến để khiêu chiến với ngươi mà ngược lại. Ta muốn hợp tác."
Minue nheo mắt nhìn thái độ như thật như đùa của Hassan: "HỢp tác? Cái gì? Ta và ngươi có chuyện hợp tác?"
Hassan chỉ mỉm cười nhìn anh, không nói, từ từ lấy trong túi một cây châm nhỏ.
"Ta phát hiện cái này bên cạnh cửa phòng Asisu, ta không muốn nói nhưng chuyện này rất khả nghi trên cây châm có mùi hương dụ rắn."
"Dụ rắn? Làm sao ngươi biết về việc này?"
"Nó đã mắc vào giày ta khi ta đến tìm nàng. Qua một đêm, chiếc giày khi bị châm dính vào đã có vài con rắn độc cuốn lấy ở góc nhà. Ta còn biết bên trong cây châm con có thuốc độc bằng bột tán"
Nói đoạn, Hassan mở nắm ngọc trên đầu cây châm ra, ở đó có một hố nhỏ đựng đầy bột trắng xóa, có hương thơm rất ngọt. Để Minue nhìn xong, rồi lập tức đóng lại, trời bắt đầu gió thổi lớn. Hai người sau đó nói với nhau chuyện gì đó, và chia ra hai hướng rời đi. Ở dưới gốc cây đào, lượng gió đã che dấu đi tất cả, tất cả những chuyện tiếp diễn sau này.
Asisu rời khỏi giường mình sau hai ngày, được Hassan chăm sóc kỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-chang-tung-phu-ta/2381660/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.