Sáng hôm sau, bình minh lại đến với Ai Cập cổ đại.
Hôm nay là sinh thần của Memphis, bắt đầu từ tờ mờ sáng, nô tì đã đi lại tất bậc trước cửa phòng. Ồn ào, nhộn nhịp.
Giấc ngủ tôi chỉ bị đánh thức bắt đầu khi nô tì, phòng bếp bắt đầu xin lửa trong bếp. Ari chuẩn bị trang phục cho tôi để đến điện thờ thần linh.
Thường lệ, nếu một nữ hoàng tôi đã đi chúc các thần mỗi ngày. Nhưng khi trở về Ai Cập, tôi đã bỏ qua cho luật lệ đó. Từ lâu lắm rồi, rất lâu rồi, thàn không còn hiển linh trong tâm trí tôi nữa. Những vị thần mà kiếp trước, những niềm tin mà cả hai kiếp tôi từng hy vọng. Đã không xuất hiện khi tôi cần nó nhất
Và nó không xuất hiện, còn lấy đi sau khi tôi mở mắt ở bệnh viện. Nhìn trần nhà trắng toát, mùi sát trùng nồng nặc, với tiếng xì xào bên tai, tiếng gót chân, tiếng cười nói, tiếng khóc. Lâu lâu còn nghe một tiếng thật to vang lên rồi che mất trong không gian tĩnh lặng đó.
Lúc đó, tôi nhận ra một điều, tôi đã mất thêm thứ gì đó trong cuộc sống rất quan trọng đối với tôi.
" Nữ hoàng, đã đến điện thờ"
" Được rồi, các người đứng bên ngoài đi, ta sẽ vào một mình."
Ari nhìn chủ nhân mình, một chút chần chừ liền cúi đầu. Cô tin, nữ hoàng luôn làm việc có lý do của mình. Đến trưỡvs mở cửa đợi người bước vào, rồi khép cửa lại cẩn thận, đứng bên cửa canh giữ. Hơn ạ hết, Ari
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-chang-tung-phu-ta/2381567/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.