Học viện nghệ thuật Giang Nam...
Thẩm Trúc Chỉ hớt hải lái xe máy đến học viện. Ngay khi vừa đến cổng thì bất ngờ có một chiếc xe hơi màu đen từ bên trong đánh lái lùi ngược về phía trước làm cô không kịp phản ứng khiến chiếc xe bấy giờ lệch bánh mà ngã nghiêng té xuống đất.
Một bên chân Thẩm Trúc Chỉ không may bị va xuống đất mà bị sướt một đường, máu vì thế mà chảy dọc xuống chân thế nhưng người bên trong chiếc xe vẫn không hề bước xuống khiến cô vô cùng tức giận mà bước đi khập khiểng về phía cửa kính xe mà đập mạnh liên tục:
- "Các người không biết ở trong khuôn viên trường không cho phép lái xe nhanh sao? Hơn nữa còn va phải tôi mà không nói xin lỗi một lời à?"
Lúc này, cửa kính xe dần hạ xuống. Người tài xế khẽ quan sát tình hình hiện tại của Thẩm Trúc Chỉ liền sau đó quay sang hỏi người đàn ông đeo kính đen ngồi ở ghế phụ.
- "Tổng giám đốc, xe chúng ta không may đụng phải một cô nhóc. Hiện tại cô ấy muốn chúng ta nói lời xin lỗi."
Người đàn ông ngồi bên cạnh vẫn không chút biểu cảm liền vẫy tay ra hiệu. Hiểu được ngụ ý của người bên cạnh, tài xế khẽ gật đầu liền sau đó hướng ra khung cửa kính, gỏn gọn nói:
- "Xin lỗi cô vì đã va phải. Nếu cô muốn tiền bồi thường thì cứ thẳng thắng đưa ra một cái giá cụ thể. Ông chủ tôi sẽ cho người chuyển khoản đến cô."
Nghe những lời này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-cam-trong-suong/2659441/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.