Thẩm Trúc Chỉ vừa trở về nhà liền tức giận mà nhanh chóng cầm lấy chiếc vĩ cầm lên toang đập mạnh nó xuống đất liền nghe thấy tiếng khóc nức nở của người con gái bên tai mình khiến hành động của cô lập tức dừng lại. 
- "Thẩm Trúc Chỉ, tôi xin lỗi vì ngày hôm nay suýt chút nữa hại cô phạm tội giết người." 
Lúc này, bên trong chiếc gương, bóng hình của Lạc Chi Dao dần hiện lên khiến Thẩm Trúc Chỉ mới tin những sự khác thường trong cơ thể của mình không phải là do cô tưởng tượng mà là sự thật. Ngay lập tức, cô nhíu mày nhìn thân ảnh mờ ảo trong gương mà trầm giọng nói: 
- "Cô làm ơn đừng gây phiền phức cho tôi nữa có được không? Tôi thực sự không muốn động vào người đàn ông tên Vu Nhuận Đông đó nữa." 
Lúc này, Lạc Chi Dao ánh mắt khẽ đượm buồn mà trầm giọng kể lại mọi chuyện: 
- "Thực ra khó khăn lắm tôi mới tìm được người phù hợp. Nói chính xác hơn chính là cô rất giống tôi về kĩ thuật chơi vĩ cầm. Tôi thực sự không thể tái sinh khi chưa tận mắt nhìn thấy Vu Nhuận Đông phải trả giá cho những tội ác mà hắn gây ra." 
Nghe đến đây, Thẩm Trúc Chỉ dường như có thể cảm nhận được nỗi uất hận trong lòng Lạc Chi Dao mà chậm rãi lên tiếng nói: 
- "Rốt cuộc là cô và anh ta đã xảy ra chuyện gì? Và tại sao cô lại chọn mượn thân xác tôi để trả thù chứ?" 
Ngay khi Thẩm Trúc Chỉ vừa dứt lời thì 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-cam-trong-suong/2659430/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.