Tối đến, Thẩm Trúc Chỉ khẽ dạo lên một đoạn nhạc. Liền lúc sau, thân ảnh Lạc Chi Dao nhanh chóng hiện ra trước mắt cô. Nhìn thấy người trước mặt hiện rõ vẻ trầm tư, ngay lập tức, Lạc Chi Dao cất giọng hỏi: 
- “Cô đang suy nghĩ điều gì sao?” 
Nghe hỏi, Thẩm Trúc Chỉ không đáp mà tiếp tục đưa tay hòa lên một khúc nhạc, lúc sau cô mới trầm giọng đáp: 
- “Chi Dao, tôi nghĩ rằng cô nên đứng trước mặt Vu Nhuận Đông mà hỏi rõ anh ấy mọi chuyện. Mặc dù bản thân tôi chỉ mới tiếp xúc với Vu Nhuận Đông nhưng tôi cảm nhận được rằng sự chân thật xuất phát từ ánh mắt của anh ta.” 
Trước những lời lẽ có phần bênh vực này, Lạc Chi Dao khẽ nhếch môi cười nhạt, một lúc sau cô lên tiếng nói: 
- “Vậy là cô chưa biết tài năng diễn xuất của Vu Nhuận Đông cho nên dễ dàng bị anh ta đánh lừa đến thế. Bản thân tôi khi trước cũng cảm nhận được sự chân thật này đến mức bị anh ta bán đứng lúc nào không hay.” 
Ngừng một lát, Lạc Chi Dao khẽ vỗ nhẹ lên vai Thẩm Trúc Chỉ mà nhỏ giọng nói:. Đọc truyệ𝒏 chuẩ𝒏 khô𝒏g quả𝒏g cáo || TrU𝒎Truy ệ𝒏.ⅴ𝒏 || 
- “Có lẽ thời gian sắp tới tôi đành phải mượn thân xác cô rồi.” 
- “Cô muốn làm gì chứ?” 
Vẻ mặt Thẩm Trúc Chỉ tràn ngập lo lắng. Quả thật, cô không muốn ân oán giữa hai người họ cứ kéo dài mãi mà không có hồi kết. Lạc Chi Dao chớp nhoáng đã ngồi ở phía giường, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-cam-trong-suong/2659403/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.