Được một ngày rối rắm, ta ăn sớm ngủ sớm nên lúc trời còn tối đen đã tỉnh dậy. Nằm một lúc trên giường không thể lại giấc, ta quyết định ra ngoài hóng chút gió. Trời đầu thu cũng là có chút se se, không lạnh mà lại giúp cho người ta tỉnh táo. Ngâm chân, ta vừa ngâm nga vừa ngắm sao.
Nghe tiếng bước chân đều đặn tiến lại gần, ta quay đầu nhìn lại: "Hoàng thượng."
"Uhm, miễn lễ, ngồi đi." Vàng khè xách theo hạp thực cũng cởi giày ngâm chân xuống hồ giống như ta. Xem ra, hắn cũng mất ngủ đi.
"Hoàng thượng, ngài ngủ không quen giường à?" tỉnh dậy thấy mình quấn cả hai chăn, Vàng khè nhất định là đi sang phòng khác ngủ rồi. Dám chiếm long sàn, xem ra ta có bị mắng yêu phi cũng chẳng oan chút nào đâu.
"Có thể nói như vậy. Chè trôi nước với tào phớ, khanh thích món nào? Bữa tối khanh ăn ít, chắc giờ cũng đói rồi đi." Nhìn hai chén nhỏ trước mặt bốc lên hơi ấm, khóe mắt ta nhịn không được mà có chút ươn ướt. Mới đó mà đã hơn một năm rồi, thời gian trôi cũng nhanh thật.
Nhìn thấy ta như thế, vàng khè cười tới híp mắt, nắm nắm chóp mũi ta lắc lắc: "Khóc cái gì khóc, hai mắt đỏ như con thỏ con rồi kìa, lêu lêu."
"Thần mới không phải thỏ con. hai đĩa này của thần hết, không chia cho ngài đâu."
"hử? Nhưng hai đĩa này là do trẫm mang đến, khanh chơi thế không công bằng chút nào." Thấy vàng khè thò tay sang giành, ta nhanh chóng liếm lên cái thìa duy nhất. Hehehe, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-cai-gi-cac-nam-chu-truy-ta/1738182/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.