"Ăn đi, không cần ngại."
Sử gia đại nhân, các ngài ở đâu, ta thấy ta có chuyện cần phải cùng các ngài giao lưu một chút! Cái gì mà ngũ trân bát trân, bào ngư vi cá, nhưng hươu tay gấu của ta đâu, tại sao lại biến thành ngũ sơn trân thế này!!! một đĩa cải trộn, một đĩa măng chua, một đĩa đậu phụ luộc, một đĩa nấm nướng, một bát canh suông là thế nào? một bàn ăn xanh trắng đen, ngươi bảo ta phải hạ đũa ở đâu hả???
"Nấm rất tươi, khanh nếm thử xem." Nhìn thấy ta hồi lâu không động đũa, vàng khè từ bi đại phát gắp một miếng nấm đặt vào bát ta. nhìn ánh mắt hâm mộ của cung nhân đứng chờ, ta chậc lưỡi một cái xem thức ăn như tổ hợp ba tên đáng ghét ngấu nghiến cắn xé nuốt trọng vào bụng. Xem ra đêm nay phải đi thó vài món lót dạ rồi.
"Hôm nay 30, không nên sát sinh. ngày mai trẫm bảo ngự thiện phòng làm thịt kho cho khanh, đừng học Hy tử trộm gà bắt chó. Ăn thử măng trộn xem, mùi vị không khác bình thường đâu." Vàng khè lại gắp cho ta vài đũa khác, thở dài.
Tên vàng vàng này rốt cuộc là có pháp bảo gì trên người mà mỗi lần ta nghĩ linh tinh hắn đều đọc ra vậy. Đề phòng tác giả khuyến mại hắn ba cái đọc tâm thuật gì gì, đó, ta liền kéo ghế ra xa một chút kẻ hắn lại đọc được tâm tư của ta. Chỉ là... mặc cho ta dùng sức chín trâu hai hổ, cái ghế gỗ kiên trì không cho ta chút thể diện. cài gì mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-cai-gi-cac-nam-chu-truy-ta/1738171/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.