Q-Q "tui sai rồi, tui hổng dám nữa"
nhìn Hy tử chu chu miệng quỳ trước mặt, ta cùng tím rịm đồng loạt thở dài. tên hy tử đúng là to miệng mà. y gào một tiếng cả thuyền đều nghe, giờ thì hay rồi, ngày mai làm sao mà ta dám vác mặt nhìn người đây. ánh mắt ai ngại thăm dò của dì chủ bếp khiến ta không dám nhìn thẳng, còn có ánh mắt cổ vũ của mấy tên đồng nghiệp, lần đầu ta nhận ra, hóa ra khả năng tiếp thu của người cổ đại còn tốt hơn người hiện đại rất nhiều.
"trừ một năm thưởng. ngươi ngày mai đi giải thích cho rõ ràng, nếu không cuối tháng này cũng không cần nhận lương đâu."
uống hết bình nước thứ ba, tím rịm rít ra một câu. ta cũng có chút đồng tình. lần trước làm nạn nhân thì thôi, lần này còn bị bắt quả tang tại trận. rõ ràng thanh thanh bạch bạch, vì một câu của Hy tử lại bị cả thuyền chê trách. chung quy cũng đều tại hắn trói ta lại mà.
"Lão gia~ A Chiêu, ngươi mau thổi gió giúp ta đi."
Hy tử nhích nhích đến gần chỗ ta, định nói thầm nhưng giọng hơi to, cho nên không chỉ ta nghe rõ mồn một mà cái ly sứ trong tay tím rịm cũng anh dũng hi sinh. hắn là tưởng thật đấy à? còn thổi gió? yêu phi chắc mà thổi gió cạnh tai quân vương???
"Hy tử, ngươi mới bị cắt lương thì chưa đủ đúng không? được!! ta lập tức giúp ngươi thổi!!!" nói rồi, ta lập tức quay ngoắt sang phía tím rịm. tuy cá chắc là đường nhìn nóng hổi ấy không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-cai-gi-cac-nam-chu-truy-ta/1738145/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.