Edit: Zyzy
“Em vẫn ổn chứ? Có thể thích ứng không?”
Trước khi đi tới địa điểm Dụ Vãn tranh tài, Quý Sơ Đồng hỏi đi hỏi lại tình hình của Dụ Noãn.
Cuộc thi thế này đương nhiên có không ít người trong hội trường, có nam có nữ, khi chen chúc khó tránh khỏi sẽ có lúc đụng chạm.
Tuy là nhờ Cố Khúc lấy được hai chỗ ngồi VIP, tránh tình hình lúc xem thi đấu bị phía sau xô đẩy, nhưng anh vẫn không khỏi lo lắng Dụ Noãn sẽ bị k1ch thích.
Dụ Noãn lắc đầu, thật ra thì trong lòng cô đã bắt đầu căng thẳng bồn chồn, nhưng sợ Quý Sơ Đồng lo lắng cho cô, không cho cô đi, cô chỉ có thể bất chấp nói không sao đến cùng.
Nhưng mà mới xuống xe, vừa nhìn thấy những người đàn ông xa lạ đi ngang qua phía ngoài, chân của cô đã có phần nhũn ra.
Dụ Noãn gọi Quý Sơ Đồng lại: “Chờ chút.”
Quý Sơ Đồng dừng chân lại, nghiêng đầu nhìn cô: “Sao vậy em?”
Dụ Noãn kéo khóa áo khoác lên mức cao nhất, nửa gương mặt đều núp sau cổ áo, đội mũ áo khoác kèm theo lên, lại đút tay vào trong túi áo khoác ngoài, lấy dũng khí: “Bây giờ được rồi.”
Dáng vẻ của cô như gặp phải kẻ địch, trông khoa trương cực kỳ, lại làm cho người ta buồn cười, nhưng Quý Sơ Đồng lại không hề cười nổi.
Chỉ có lo âu và đau lòng.
Dụ Noãn không biết sự biến hóa tâm trạng của người bên cạnh, vừa đi vừa nheo mắt nhìn bảng hướng dẫn tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-cach-vach-muon-an-chuc/3369876/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.