Edit: Coco
Khi về đến nhà, Dụ Noãn đã bình tĩnh lại. Cô nghĩ đến chuyện vừa mới lắm, bắt đầu lo lắng đến hậu quả.
Cô không đập chai rượu vào người Triệu Lâm, bởi cô không tin bản thân sẽ đập chuẩn, cho nên đành từ bỏ ý định đó.
Sau đó… Cô đi thẳng qua cầm lấy một bát canh hất vào mặt Triệu Lâm.
Dụ Noãn thấp thỏm nhìn về phía Quý Sơ Đông: “Em làm thế có quá đáng lắm không?”
Quý Sơ Đồng vuốt tóc mai cô, đáp: “Em sợ cô ta đến gây chuyện với em à?”
“Không phải thế.” Dụ Noãn lắc đầu nói: “Em sợ anh sẽ cảm thấy em rất bạo lực.”
Quý Sơ Đồng thoáng sững lại, sau đó khẽ cười thành tiếng: “Chỉ cần em không bạo lực gia đình với anh thì bạo lực với ai cũng được.”
Dụ Noãn bĩu môi, khẽ lẩm bẩm biện hộ cho bản thân bằng giọng điệu tủi thân: “Thật ra em không bạo lực như thế đâu…”
“Đúng, đúng.” Quý Sơ Đồng thấy dáng vẻ tủi thân của cô thì buồn cười: “Con thỏ nóng lên còn cắn người nữa là, em như thế không tính là bạo lực. Hơn nữa, thỏ cắn người anh cũng thích. Em lại đây, qua cắn anh đi.”
Dứt lời anh bèn nhắm mắt lại, nhếch cằm chu môi chờ cô tới hôn.
Dụ Noãn: “…”
Sau khi đã quen với dáng vẻ không biết xấu hổ của anh, Dụ Noãn gần như đã hình thành bản tính khoan dung rồi.
Cô đứng dậy khỏi sô pha, vỗ vào cái môi chu ra chờ hôn của Quý Sơ Đồng, nói: “Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-cach-vach-muon-an-chuc/3369873/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.