Edit: Coco
Mẹ Quý cũng được coi là người sành sỏi, chẳng có sóng to gió lớn nào mà bà chưa từng trải qua. Khi thấy thằng con mình đột nhiên xuất hiện, còn ôm cô gái đối diện hôn một cái thật mạnh, bà chỉ dao động trong chớp mắt, tựa như quẳng một viên đá nhỏ vào hồ, sau đó nhanh chóng bình tĩnh lại.
Bà cười sung sướng nhìn hai người cứng đờ như tượng đứng ở cửa, nói: “Mẹ đang nghĩ tại sao Tiểu Dụ lại hợp ý mình thế, hoá ra là người một nhà.”
Dụ Noãn căng thẳng khi nghe thấy tên của mình. Đợi mẹ Quý nói xong, cô chỉ đành xấu hổ cười phụ hoạ.
Quý Sơ Đồng tự biết bản thân không đúng, cũng nhận ra Dụ Noãn không được tự nhiên, anh nửa đùa nửa thật giận dỗi: “Mẹ, sao mẹ đến mà không báo trước với con?”
Mẹ Quý liếc anh một cái rồi đáp: “Mẹ đến thăm con trai còn phải thông báo trước ư?”
“Làm gì có chuyện đó ạ.” Quý Sơ Đồng lập tức nở nụ cười lấy lòng, đi qua khoác vai mẹ mình: “Chẳng phải là do mẹ đến bất ngờ nên con không kịp chuẩn bị gì để chiêu đãi mẹ sao?”
Anh vừa nói vừa dắt mẹ ra hành lang, định bụng đưa bà về nhà mình.
Lúc đi ngang qua Dụ Noãn, anh vừa nói chuyện với mẹ Quý, vừa lợi dụng ưu thế chiều cao, nghiêng đầu, dùng khẩu hình nói “Xin lỗi em”, âm thầm xin lỗi ở góc độ mà mẹ Quý không nhìn tới.
Dụ Noãn lập tức hiểu ý, cô khẽ lắc đầu tỏ vẻ không sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-cach-vach-muon-an-chuc/3369871/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.