Vẻ mặt của anh hình như là thật sự mất hứng, Lâm Hề Trì dừng một chút, có chút vô tội: "Không phải mà, nhưng cái này là rất bình thường đó, nếu em sợ thì em làm sao mà làm bác sĩ thú y được."
Hứa Phóng gục đầu xuống, nhìn vết thương trên tay cô: "Đi bệnh viện?"
Lâm Hề Trì cũng nhìn theo tầm mắt của anh, sau đó lắc lắc đầu: "Không cần, bị mèo cào sẽ không bị gì cả, hơn nữa em vừa mới tjw mình xử lý qua rồi."
- --ĐỌC FULL TẠI TRUYENFULL.VN---
Hứa Phóng không nói nữa, nắm tay cô đi về nhà.
"Anh vậy mà lại vì thế mà mất hứng." Lâm Hề Trì đi theo sau lưng anh, đá đá hòn đá nhỏ trên mặt đất, "Miệng vết thương này của em, giống như khi anh huấn luyện bò bị mấy hòn đá trên mặt đá quẹt bị thương thôi mà."
Hứa Phóng lạnh mặt: "Không giống."
"Sao mà không giống?"
"Anh không cảm thấy đau."
Nghe vậy, Lâm Hề Trì giơ cánh tay lên cho anh xem: "Em cũng không cảm thấy đau."
Anh rũ mắt nhìn vài giây, sau đó chuyển tầm mắt, nhìn chằm chằm vào đôi mắt cô: "Anh cảm thấy đau."
- --ĐỌC FULL TẠI TRUYENFULL.VN---
Lâm Hề Trì không phản ứng kịp, a một tiếng, buồn bực nói: "Anh đối nghịch với em à? Em nói em cũng không cảm thấy đau thì anh liền cảm thấy đau rồi."
Hứa Phóng không hé răng, tự đi về phía trước.
Lâm Hề Trì li/ếm li/ếm khóe miệng, không hiểu vì sao anh lại cảm thấy mất hứng: "Rắm Rắm, ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-bo-yeu-tham/3323145/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.