Cúp máy, Lâm Hề Trì buông điện thoại xuống.
Bên trong bức màn đóng chặt, không có một khe hở nào để ánh sáng ngoài cửa sổ có thể len lỏi vào trong, một mảng tối đen. Cô mở to mắt, lại không nhìn thấy gì, trong lúc nhất thời cũng không phân biệt được đâu là sự thật đâu là hư ảo.
Cô không biết Lâm Đình vì sao lại gọi cuộc điện thoại này cho cô.
Năm mới năm 2012 bọn họ đã chuyển đến thành phố B, cho tới bây giờ, đã hơn năm năm.
Có thể Lâm Đình chuyển tới sống ở nơi khác, vẫn luôn kiên trì đi khám bác sĩ, gặp được rất nhiều người tốt, sau đó phát hiện ra thế giới này thật ra không phải nơi nào cũng đều tối tăm.
Cô ấy phát hiện ra một chút sắc thái.
Chầm chậm, dần dần, liền phát hiện ra càng nhiều càng nhiều những điều tươi đẹp khiến con người tràn đầy kỳ vọng.
Cô ấy không còn phong bế chính mình, không hề đem tất cả oán hận đều phát tiết lên trên một người nữa, không hề đem tất cả thời gian của mình đều dùng trong việc đắm chìm vào sự đau khổ của đoạn thời gian kia.
Cô ấy cũng muốn cứu vớt chính mình.
Sau đó, bắt đầu đáp lại và ôm lấy thế giới đầy ấm áp này.
Lâm Hề Trì nhìn thời gian, lúc này mới hơn mười giờ.
Bởi vì cuộc điện thoại lúc nãy, cô bỗng nhiên cũng không còn buồn ngủ nữa, bật đèn trên đầu giường. Cô trở mình, nằm sấp xuống, cầm điện thoại đặt trước mắt mình, trầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-bo-yeu-tham/3323143/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.