Một khi đã có một mục tiêu rõ ràng, tất cả mọi chuyện dường như đều trở nên sáng sủa hơn.
Lâm Hề Trì không cần lại nghĩ về chuyện tám năm tương lai, bởi vì nó đã là một sự thật đã định, có nghĩ như thế nào đi nữa cũng không có cách thay đổi. Bọn họ chỉ có thể thông qua nỗ lực của bản thân, làm cho quãng thời gian tám năm kia, có thể trôi qua một cách tốt đẹp chút, trôi qua nhanh hơn chút so với trong tưởng tượng.
Mưu sự tại nhân. (1)
(1) Mưu sự tại nhân: chuyện thành nhờ người.
Năm hai đại học, Lâm Hề Trì rời khỏi bộ thể dục, không tiếp tục làm nữa. Vu Trạch trở thành hội trưởng hội học sinh, hội trưởng của bộ thể dục thông qua tuyển chọn, do Diệp Thiệu Văn đảm nhiệm.
Mà Hứa Phóng cũng vì huấn luyện quốc phòng sinh và chuyện bài vở, mà xin rời khỏi đội bóng rổ.
Cuộc sống của hai người thật ra không có quá nhiều thay đổi.
Chỉ là vòng luẩn quẩn hình như trở nên nhỏ hơn một chút, thời gian mỗi ngày ở bên đối phương hình như nhiều hơn một chút, cho dù đa số thời gian đều là đang tự mình làm việc của mình.
Mỗi ngày của Lâm Hề Trì chính là qua lại giữa ký túc xá, phòng học, phòng thí nghiệm, thư viện, còn có bệnh viện thú ý trong trường học. Đến buổi tối, thời gian rảnh rỗi, cô sẽ đến sân thể dục tìm một vị trí trống ngồi xuống, ngồi một bên gặm nhắm sách vở chuyên ngành, chờ Hứa Phóng huấn luyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-bo-yeu-tham/3323133/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.