Năm 2012 đến sớm hơn thường lệ.
Sinh nhật Lâm Hề Trì mới chỉ trôi qua được chưa đầy 1 tuần đã nghênh đón lễ hội mùa xuân.
Trận tuyết đầu tiên ở Khê Thành vừa đến, cả thành phố được bao phủ bởi một màu trắng xóa mênh mông, những cây si rụng lá dường như đã mất đi sức sống, thỉnh thoảng còn nhìn thấy một vài con chim vô danh bay ngang qua.
Kỳ nghỉ của Lâm Hề Cảnh chỉ kéo dài chưa đầy nửa tháng, mùng 7 đầu năm đã phải quay về trường. Ngay cả đêm giao thừa cô nàng cũng không có thời gian cho Lâm Hề Trì, dạy từ lúc sáng sớm, ngồi vào bàn học làm bài tập.
Bị ảnh hưởng bởi quảng thời gian tận lực phấn đấu này của cô ấy, Lâm Hề Trì đột nhiên cảm thấy bản thân trong quá khứ chỉ như hạt cát bỏ biển.
Cô cũng học theo Lâm Hề Cảnh dậy từ lúc sáng sớm, thu dọn chăn màn, dựa lưng vào đầu giường, đeo kính lên, mở một cuốn sách liên quan đến thú y ra xem.
Thoáng chốc đã qua một buổi chiều.
Đọc xong phần này, Lâm Hề Trì để mắt thư giãn một lúc, nghiêng người mở tủ đầu giường ra, lôi ra một chiếc hộp gỗ nhỏ, chiếc hộp đã bị khóa nên không mở ra được. Cô nhìn xuống, lắc qua lắc lại nghich chơi.
Lâm Hề Cảnh bị động tác của cô làm cho loạn trí, quay đầu lại nói: "Chị làm sao đấy."
"Em nói xem." Lâm Hề Trì đột nhiên ngồi thẳng người, hỏi cô ấy: "Hứa Phóng có bị bệnh không."
"..."
Lâm Hề Cảnh im lặng, sờ sờ điện thoại bên cạnh: "Em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-bo-yeu-tham/1172940/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.