Không khí yên tĩnh trong chớp mắt.
Tưởng Chính Húc phản ứng lại đầu tiên, tay run rẩy mà giơ lên, vươn ngón trỏ chỉ vào Hứa Phóng, dùng giọng điệu tràn đầy khiển trách nói: “Hứa Phóng, cậu người này như thế nào có thể như vậy đâu!”
“……”
Lâm Hề Trì đột nhiên lấy lại tinh thần, nhưng cái thứ nhất chú ý tới chính là mình đang được Hứa Phóng nắm tay, nàng đôi mắt chớp chớp, nắm lại tay cậu lực mạnh thêm chút.
Nghĩ thầm, sao việc dắt tay cũng làm Hứa Phóng nhanh chân đến trước.
Kế hoạch yêu đương của nàng không có cái gì dùng được.
Ba người vừa vào cấp ba đã cùng lớp. Bởi vì người cao lớn, Hứa Phóng và Tưởng Chính Húc thường xuyên ngồi bàn cuối, sau hai năm ngồi cùng bàn, quan hệ tự nhiên chuyển tốt.
Mà Lâm Hề Trì hay đi tìm Hứa Phóng, dần dà, nàng cũng cùng Tưởng Chính Húc bạn cùng bàn Hứa Phóng chơi thân.
Chuyện Hứa Phóng yêu thầm Lâm Hề Trì, không phải Hứa Phóng nói với cậu, mà là Tưởng Chính Húc chính mình phát hiện.
Hội thao đầu tiên khi vào cấp ba, tổ chức với hai ngày. Buổi tối đầu tiên tổ chức tiệc dạ hội, chỉ có lớp 10 và 11 tham gia, lớp 12 có tiết tự học buổi tối.
Dựa theo yêu cầu, mỗi cái lớp có một tiết mục.
Lớp bọn họ thể dục thể thao cũng không mạnh, đến gần cuối cùng mới bắt đầu vội vàng chuẩn bị. Bởi vì không đủ thời gian, cuối cùng chỉ có thể chọn một tiết mục đơn giản nhất—— tìm hai người đi lên hát một bài hát.
Văn nghệ uỷ viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-bo-yeu-tham/1172932/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.