Lý Vị và Khấu Diên Anh liên tiếp bắn chết bảy tám con vịt trời lông xám. Nhóm Hồ thương sung sướng phải biết, bấy giờ mới đi nấu nước vặt lông, rửa sạch sẽ mấy con thủy cầm, nhét hành lá, nấm rừng, hắc mai biển và một ít quả mọng vào bụng nó, dùng bùn hồ bịt kín lại, xuyên vào cành liễu đỏ, gác trên lửa nướng.
Thịt vịt béo ngậy, mỡ nhỏ tong tỏng từng giọt, mùi thơm phưng phức tràn ngập khoang mũi. Mọi người ngồi vây chung quanh đống lửa, ngửi thấy hương thịt nức lòng, bèn đi ra mép nước nhổ một nắm lá lau sậy xanh tươi, bện thắt vào nhau thành cái đĩa tròn làm đồ đựng thịt.
Cục nấm nhét trong bụng vịt được nướng thành một cái túi nước. Bóc lớp bùn ra, nước từ thịt chảy thẳng xuống tay, vừa tươi vừa đậm đà. Cơn đói của mọi người đã cồn cào sôi sục, con sâu thèm ăn khuấy đảo khoang bụng. Không nói nhiều lời, cả nhóm bắt đầu ăn ngấu ăn nghiến, tuy rằng ít rượu, song chẳng hề ảnh hưởng đến niềm hứng thú của mọi người.
Lý Vị thấy Xuân Thiên cầm chủy thủ xé thịt, cúi đầu ăn một cách chậm chạp, im lìm ít nói. Tưởng lầm nàng không thích món này, hắn khom người nói bên tai nàng: "Nếu cô không thích ăn thịt vịt, ta nướng cá cho cô."
Nàng ngẩng lên nhìn hắn, thấy mắt mình hình như hơi nhoi nhói, lắc lắc đầu, nhỏ giọng kêu: "Món này cũng rất ngon, tôi thích lắm."
Ánh lửa nhảy nhót bập bùng chiếu rọi lên khuôn mặt nàng, đôi đồng tử trong veo. Hắn cảm giác mình đã nhìn nhầm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-bac-xuan-thien-thu/874319/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.