Thần Vỹ ngồi bật dậy đối diện với cô, đôi mắt ẩn chứa sự tinh ranh nghịch ngợm. Ngón tay thon dài xoa xoa cằm, mi tâm chau lại như đang đắm chìm trong suy tư, hắn bất ngờ búng ngón tay lên trán Kim Hy cất giọng cao cao tại thượng.
"Bà cô, đi dạo với tôi."
"Cậu điên à?" Kim Hy gạt tay hắn ra phủi tay đứng dậy, tay thuận tiện chỉ vào mặt mình hàm ý bảo Thần Vỹ chú ý đến khuôn mặt của hắn.
"Dù nhân cách có đổi, thì ngoại hình vẫn là của Triết Thần Vũ bị truy nã cấp 1. Cậu nghĩ mình có thể ngang nhiên qua mặt cảnh sát mà tung tăng trên phố sao?"
"Bà cô quả thật vẫn xem thường Triết Thần Vũ nhỉ?" Hắn bật cười trào phúng, phu nhân đứng cạnh im lặng từ nãy cũng không nén nổi nụ cười mỉm.
"Cô quả thật vẫn còn ngây thơ lắm, bác sĩ Kim." Dứt lời, phu nhân ra dấu cho cô bước theo sau bà. Kim Hy nhìn sang Thần Vỹ, hắn gật đầu.
Trước khi cô rời khỏi phòng, Thần Vỹ đột nhiên lạnh lùng buông câu nói.
"Động vào Kim Hy tức bà động vào tôi. Chớ có dại dột."
Khi Thần Vỹ vừa dứt lời, cô chợt nghe thấy tiếng hít thở sâu, rất nhẹ, từ người phụ nữ đang đi trước mặt cô.
—————
Phố xá giờ này khá vắng người. Ở cái chốn được đô thị hoá ở mức độ cao nhất thì đi đâu cô cũng chỉ thấy cao ốc chọc trời. Khác hẳn với vùng ngoại ô cô sinh sống, con người ở đây họ luôn trong trạng thái gấp rút. Nếu không phải thiên tai ập đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-bac-si-cua-dai-boss/225557/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.