"Tôi cần một bản hợp đồng."
Lời đã nói, ý nguyện cũng đã tỏ, nhưng không gian trong chiếc limousine đen vẫn không gì ngoài tiếng ù ù khi xe lao đi trong đường hầm dưới đáy sông nối thông giữa hai thành phố.
Triết Thần Vũ nghiêng đầu suy ngẫm, tại sao bất thình lình cô lại đòi một bản hợp đồng. Là để hợp thức hoá mối quan hệ giữa hai người, hay lại là một chiêu trò khác của ông già rỗi hơi vô công rỗi nghề đó nữa?
"Tôi không đáng tin đến thế sao?" Triết Thần Vũ cười khẩy.
Mắt đã dần quen với bóng tối, ở phía bên kia trong không gian bên trong chiếc limousine, một thân mảnh mai tựa vào đệm xe nhàn nhạt hiện ra trước mắt hắn với tiếng cười hắt khe khẽ, một chân ngồi vắt chéo tà áo xẻ sâu để lộ đôi chân thon dài.
Cô một tay mảnh khảnh đưa lên chống cằm nghiêng đầu nhìn hắn, nụ cười hàm ý chút khinh miệt, "Người như anh thì chỉ có thể tin khi có đủ mực xanh mộc đỏ."
Vừa dứt lời cô đã nghe tiếng cười hắt phía bên kia, sau đó nổi dậy trong màn đêm tối một thanh âm khô khốc, hàn lãnh như muốn sát phạt đối phương bằng lời nói, "Cô vẫn còn nhớ mình trong hoàn cảnh nào chứ?"
"Nếu em tôi chết thì anh cũng đừng mong có được tôi." Cô lạnh mặt, giọng nói trở nên đanh thép.
Hắn nheo nheo mắt, trong đầu đã có suy ngẫm thuận theo ý nguyện của nữ nhân này nhưng mặt khác hắn lại muốn trêu đùa một chút, "Cô nghĩ mình đáng giá đến vậy sao?"
"Nếu không thì anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-bac-si-cua-dai-boss/1071040/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.