Editor + Beta-er: ToruD
Trác Ảnh không nói rõ mình muốn cầu gì mà chỉ muốn Hình Thần Mục hiện giờ hứa hẹn. Hình Thần Mục vốn là kiểu người nói là làm, nếu hắn đáp ứng, sau này cho dù là chuyện gì tất nhiên hắn sẽ không đổi ý.
Mọi người nghe thế đều vô cùng khiếp sợ, yêu cầu kiểu đó, bảo được sủng mà kiêu cũng chưa mô tả đủ.
Nhưng không ngờ là, Hình Thần Mục lại chẳng tức giận. Hắn nhìn Trác Ảnh một lúc lâu, cười gật đầu nói: “Được, chỉ cần không liên quan tới đại sự triều đình, cũng không trái pháp luật quản thúc, trẫm sẽ đồng ý với ngươi.”
Trác Ảnh cảm tạ ân huệ, trên gương mặt vốn luôn lạnh lùng với người ngoài lúc này hiện lên vài phần ý cười.
Sau đó Hình Thần Mục ban thưởng cho vài quan văn thơ văn xuất chúng, rồi đợi mọi người rời khỏi lều chính, Trác Ảnh lại nói với Hình Thần Mục rằng mình sẽ đi xác nhận sự an bài Ảnh vệ quân một lần nữa rồi cũng lui ra ngoài theo.
Ngày mai phải khởi hành hồi cung, từ trước tới nay Trác Ảnh luôn cực kì cẩn thận với chuyện bố phòng. Hình Thần Mục không hề hoài nghi, chỉ là trong lòng luôn tò mò vì sao Trác Ảnh lại muốn cầu xin.
Còn Trác Ảnh sau khi ra khỏi lều chính thì không đi tìm những ảnh vệ khác bởi những việc đó đã được y sắp xếp từ rất sớm. Y yên lặng theo sau Vệ Lâm, đợi tới lúc hai người đi đến chỗ không người, Vệ Lâm mới quay đầu lại chắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-anh-ve-nay-nguoi-mo-mang-dau-oc-chut-di/3589011/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.