Editor + Beta-er: ToruD
Chiến tranh liên quan đến an nguy của cả Nhiễm Dĩnh quốc nên quân nhu không thể trễ nãi thêm được. Cuối cùng tất cả binh mã vật tư vẫn chiếu theo ý tứ của Hình Thần Mục, tranh thủ ra tới đầu Loan thành vào tháng Chạp. Chẳng qua vì mang theo nhiều vật tư lại có đám người Thái y đi cùng nên tốc độ hành quân cũng thong thả. Tính toán ngày một chút thì kiểu gì cũng phải sang năm sau mới có thể tới quân doanh trấn Bắc.
Năm vừa rồi khoảng tháng 11 thì Loan thành đã nghênh đón trận tuyết đầu mùa nhưng năm nay chẳng hiểu vì sao, mãi tới trung tuần(từ ngày 11 đến ngày 20 hàng tháng) tháng Chạp rồi mà tuyết vẫn chưa chịu rơi. Thời tiết so với trước đây cũng rét lạnh hơn nhiều.
Sau khi hết thời gian lâm triều, Khâm thiên giám dâng mật chiết, bẩm báo chuyện đêm qua hắn ngắm sao thì phát hiện hiện tượng khác thường trên trời, e sợ trong cung sắp gặp biến cố.
“Chỉ giỏi nói bậy, cùng lắm tuyết đầu mùa có hơi muộn một chút, thế mà đã bảo đấy là điềm xấu à?” Hình Thần Mục nhìn chiết tử cười khẽ một tiếng, để người đốt chậu than. Mặt hắn hướng về phái Công Tôn Tịnh và Ninh Khiết, trực tiếp ném chiết tử vào chậu than, “Không được tiết lộ chuyện này ra bên ngoài dù chỉ nửa chữ.”
Hai ngươi lập tức rũ mi nói: “Hạ quan không dám ạ.”
Hình Thần Mục để các nàng rời đi trước, lại cố ý nói lớn với vài tên ảnh vệ đang canh giữ trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-anh-ve-nay-nguoi-mo-mang-dau-oc-chut-di/3588962/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.