Khi Trác Ảnh nghĩ tới điều này thì tất nhiên Hình Thần Tu cũng sẽ nghĩ tới, con ngươi tối dần: "Toàn bộ kế hoạch phải cam đoan lấy an toàn của Thánh thượng làm điều kiện tiên quyết."
"Chỉ là tính tới đường xấu nhất thôi, tất nhiên sẽ không thực sự làm tới bước đó." Hình Thần Mục thấy hai người đều nhíu chặt mày, vẻ mặt nghiêm túc, chính mình thì lại phá lên cười, "Sao lại nhìn ta làm gì chứ, ta còn chưa muốn chết đâu."
Từ xưa tới nay trước mặt Hình Thần Tu thì Hình Thần Mục đều không xưng trẫm, trong lời nói ít nhiều cũng để lộ vẻ thân mật. Tất nhiên hắn không có ý định tán gẫu thêm về đề tài này, cũng không muốn bọn họ phải lo lắng nên lập tức chuyển đề tài, bắt đầu quan tâm tới thân thể của huynh trưởng.
Trước mặt người ngoài thì Hình Thần Tu đều bày ra dáng vẻ suy yếu do uống thuốc quá nhiều. Mặc dù hắn đã mấy lần cường điệu việc chờ mọi việc chấm dứt, chỉ cần dùng giải dược thì có thể khôi phục lại nhưng Hình Thần Mục vẫn như cũ lo lắng việc uống thuốc lâu ngày sẽ tạo ra ảnh hưởng đối với thân thể hắn, một lòng muốn mau chóng mang tất cả mọi chuyện giải quyết hết, để cho hắn có thể bình phục lại.
"Ta có thể có chuyện gì chứ? Đã nhiều năm rồi không phải vẫn tốt đó sao, không cần lo lắng càn rỡ." Hình Thần Tu có chút bất đắc dĩ, lại nhớ tới tin tức nhận được tối qua, nâng mắt hỏi, "Nghe nói cữu phụ của ta tặng cho ngươi hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-anh-ve-nay-nguoi-mo-mang-dau-oc-chut-di/1650300/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.