*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor + Beta-er: ToruD
Vườn ngự uyển nơi hoàng thành đều ngói vàng tường đỏ, cổ mộc che trời, lục thú trấn thủ ở phía trên nóc nhà của các điện, uy nghiêm lại hoa lệ.
Men theo đá xanh của đường lớn đi thẳng vào sâu bên trong hoàng thành, xuyên qua ngự hoa viên, phía bên phải là Thừa Ương điện nơi ở của thiên tử đương triều, có một vườn ngự uyển đặc biệt đơn sơ. Bốn bức tường bao quanh vườn ngự uyển đặc biệt cao ngất, chỉ có một cái cửa nhỏ dùng để xuất cung nhập cung, âm thanh bị tường cao ngăn trở, cho dù người đang ở ngoài cửa cũng chẳng mảy may nghe thấy.
Nơi này không có cung nữ, thái giám hầu hạ như những vườn ngự uyển khác, có vẻ yên tĩnh vắng lặng. Người trong hoàng thành đều biết nơi này không thể tự ý xông vào, thậm chí ngay cả tùy ý tới gần cũng không được phép. Phía trên cánh cửa chật hẹp chỉ có ba chữ "Minh Ảnh cung" do chính Tiên hoàng ngự bút thân thư, biểu thị rõ ràng địa vị của nó trong hoàng thành.
Chính ngọ (12 giờ trưa),một tiểu thái giám mặc trường bào màu đỏ tía vội vàng bước vào Minh Ảnh cung. Vài vị ảnh vệ đang luyện võ trong viện đều biết hắn vì thế chẳng có ai ngăn cản lại cả.
Người tới chính là thái giám Tiểu An Tử hầu hạ bên cạnh đương kim Thánh thượng. Hắn chạy thẳng tới một tẩm phòng (phòng ngủ) yên tĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-anh-ve-nay-nguoi-mo-mang-dau-oc-chut-di/1650295/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.