Hmm . Tôi cứ sợ mãi. Nhưng cứ sợ thế thì sao. Thôi thì mặc kệ số phận vậy.
--_------------@@@-------
Tôi hình như càng ngày càng thích hắn rồi. Càng né tránh càng thích. Hình như Thi đã biết tôi thích hắn rồi. Nhỏ cứ nhìn tôi rồi cười cười.
-----@@@@-@----@@@
Tâm trạng của tôi cực kì không tốt. Nên tôi rủ nhỏ ra sân thượng hít thở một tí. Đang lon ton lên cầu thang tôi và nhỏ nghe tiếng nói của hắn và Hân, đại khái là họ nói mấy lời yêu thương.
- Anh có yêu Hân Không?
- Có chứ. Em là nhất rồi. -Thật nha. Em thấy nhỏ Băng lớp anh giống như nó thích anh vậy đó. Anh có thích nó không?
- Không. Anh chỉ yêu mình em. Anh không thích cô ta.
Hì. Đau quá à. Nhỏ đi sau lưng tôi thấy tôi đang thẫn thờ liền quay người tôi lại. Một giọt nước trong suốt chảy dài xuống. Nhỏ kéo tôi chạy đi. Tôi cảm thấy có ơn với nhỏ. Nếu như lúc đó nhỏ không kéo tôi chắc tôi khóc to lên rồi.
Ra khỏi sân thượng, Thi hỏi
- Nói thật đi. Mi thích Hải Đăng rồi đúng không?
- Ừ. Thích rồi.
- Uầy sao mi ngốc quá vậy. Thích thì nói ra.
- Bộ Thi không thấy hai người đó yêu nhau đến vậy sao?
- Bởi vậy. Mi ngốc vừa thôi. Thích thì cứ nói. Nếu như không dám nói thì can đảm nhìn người mình thích yêu người khác đi. Ta vốn không ưa cái cô Hân gì đó. Hmm.
- Biết rồi. Tui sẽ cố gắng.
- Nè
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-anh-toi-se-la-thien-than/2865548/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.