- Này! Ổn chứ?
- Ừ.
- Tôi xin lỗi. Tôi chỉ muốn đùa..
Tôi cắt ngang lời hắn.
- Đùa sao? Cậu đem sự đỗ vỡ gia đình của người khác ra đùa. Điều đó làm cậu vui, đúng không? Nước mắt của người ta là trò vui của cậu. Cậu có cảm nhận được sự đau đớn của tôi. Con hoang??? Tôi là đứa không cha nhưng tôi chưa làm hại ai cả. Tôi không cha nhưng tôi vẫn bình dị. Tôi không cha nhưng tôi không đem điểm yếu của người khác ra mà đùa giỡn. Còn cậu....
Tôi tức. Rất tức. Bao nhiêu nỗi uất ức từ đó đến giờ nó trào ra, nghèn nghẹn ở cổ họng, tôi nấc ra. Một giọt nước mắt lăn xuống.
Lúc đó mọi thứ xung quanh tôi nhoè đi vì nước mắt. Lúc đó có một vòng tay ôm tôi lại.
Là hắn. Hắn ôm tôi , vuốt mái tóc của tôi. Vì hắn cao hơn tôi nên cằm của hắn đặt trên đỉnh đầu . Tôi khóc rất nhiều. Đôi mắt tôi ầng ậc nước. Hắn nhẹ nhàng đỡ khuôn mặt của tôi lên. Dùng đôi môi hôn lên giọt nước mắt. Thì thào :
- Tôi xin cậu. Đừng khóc nữa, tôi sẽ không làm vậy nữa.
Tôi thấy ấm áp chút xíu.
Tôi khóc rồi ngủ lịm đi.
------@@@---@@------
Tôi thức dậy thì đã xế chiều , tôi toang tìm kiếm hắn nhưng không thấy hắn, chắc hắn đang đi học.
Đợt này chắc phải nghỉ cả tuần rồi.
Khoảng 7 giờ. Thi và Huy đến thăm tôi. Thi hỏi tại sao tôi lại bị như vậy. Tôi chả còn cách nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-anh-toi-se-la-thien-than/2865537/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.