Rầm!!!
Ôi trời ơi! Cái thao nước pha cái thứ bột trắng trắng vào đổ lên đầu tôi, khó chịu thế nào ấy. Trong đầu tôi chất xám trong não bắt đầu hoạt động , hung thủ không ai khác là cái tên Linh Khương đó a. Thật là tức quá mà. Thôi được quân tử báo thù mười năm chưa muộn tôi đành nuốt cục tức vào trong. Đang loay hoay không biết làm sao với cái đống nhây nhớt trên đầu , tôi nghe cái tiếng nói hách dịch, đắc chí của hắn :
- Nhóc! Cậu thấy màn " chào hỏi" của tôi thế nào? Có vừa lòng cậu chứ?
- Ừ! Công phu quá nhỉ! Tôi không ngờ nha.
- Tất nhiên rồi. Tôi là ai. Là Linh Khương đó biết chưa?
- À. Tôi đương nhiên là biết cái tên Linh Khương có tính đàn bà, nhỏ mọn kia rồi. Thật làm tôi khinh thường quá a. - Tôi tỉnh bơ nha.
- Ý là cậu đang nói tôi.?
- Ừ.
Đang cãi với hắn có một bàn tay lôi tôi đi. Chưa định hình là ai thì tôi đã đến nhà vệ sinh. À! Là Huy.
- Huy làm gì thế? Để tôi tự làm.
- Có ai ngốc như cậu không hả? Đối đầu với ai lại đi đùa với hắn. Cậu có biết hắn là ai không? Đối đầu với hắn là đối đầu với bọn nữ sinh đó. Cậu đừng để bị bọn họ tẩy chay.
- Tôi tự biết nên làm gì. Cậu đừng xen vào chuyện của tôi. Hắn sai trước chứ tôi không sai.
Huy vẫn mặc tôi vẫn thấm nước lau vết bẩn cho tôi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-anh-toi-se-la-thien-than/2865534/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.