Phiên tòà nhanh chóng được diễn ra trong khoảng thời gian ngắn. Liên Kỳ bị kết tội giết người không thành với mức án cao nhất là 20 năm tù. Người nhà của cô ta đang dùng số tiền ít ỏi còn lại trong nhà để chạy án cho cô ta nhưng vì sự can thiệp và biện hộ của luật sư bên tố cáo là bác hai Lâm Trung, lão kỳ cựu trong giới luật sư nên không luật sư nào bên bị cáo có thể kháng kiện, dù tiền có nhiều hơn nữa cũng không có tác dụng.
Ngày tuyên án, Mỹ Nguyệt đến xem, coi như là tận mắt nhìn đoạn ân oán giữa mình và Liên Kỳ đi đến hồi kết.
Trước toà, cô ta run rẩy, không hề hé răng biện minh cho hành vi của mình, chấp nhận mức án, khác hẳn dáng vẻ
Mỹ Nguyệt mới nhìn thấy mấy hôm trước. Có lẽ là sự hối hận muộn màng, nhưng cũng quá muộn rồi.
Sự việc đến đây kết thúc.
Thời tiết đã chuyển dần sang đông, không khí xen lẫn mùi của cái lạnh. Mỹ Nguyệt ngồi trong phòng làm việc của
Diệp Chính Thần, chân khoanh tròn trên ghế sofa, quyển sổ nhỏ để một bên đùi, một bên để ipad lướt tìm tư liệu nào đó. Bàn chân không đi tất kẹp vào chặt vào đùi để không nhiễm cái lạnh, ngón tay vẫn ung dung xoay bút, đôi mắt chăm chú nhìn ipad để đọc tư liệu trên mạng.
Đầu óc cô tập trung suy nghĩ, không để ý anh đã đứng ngay bên cạnh mình từ lúc nào. Không biết anh lấy đâu ra một đôi tất, tiến lại ngồi xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-anh-the-gioi-tran-ngap-may-man/3730993/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.