Huyền Thanh và Trương Hoàng Nguyên chạy thục mạng, vừa chạy lại vừa nhìn phía sau xem có bị phát hiện không. Khi xác định là không bị phát hiện, Huyền Thanh mới dừng lại, thở gấp gáp để lấy hơi cùng đôi má hơi hồng lên vì chạy quá nhiều. Từ khi lên đại học, cô lần đầu tiên thử sức chạy đường dài như này. Mệt muốn đòi mạng luôn.
Trương Hoàng Nguyên đứng cạnh nhìn chằm chằm cổ tay mình bị Huyền Thanh nắm lấy mà lôi đi. Đoạn đường chạy đối với anh không có gì là mất sức, nhưng vành tai vẫn đỏ lên cùng với cổ tay bị nắm chặt đang nóng bừng lên.
Huyền Thanh nhìn sang thấy anh đang lúng túng không biết làm gì thì mới nhận ra cô đang nắm cổ tay của người ta. Trời đất, cũng có phải thời phong kiến đâu mà nắm cổ tay thôi đã đỏ mặt lên như thế rồi. Nhưng mà cũng đáng yêu thật đó.
Cô có hơi luyến tiếc thả cổ tay anh ra cười hì hì cho qua chuyện. Trương Hoàng Nguyên ngại ngùng, rụt cổ tay lại, quay đầu nhìn đi chỗ khác.
Huyền Thanh nhìn xung quanh, thấy hai người không để ý mà chạy vào khu vui chơi của trẻ con, xung quanh có rất nhiều bạn nhỏ đang chơi các trò chơi khác nhau. Cô quay qua hỏi Trương Hoàng Nguyên.
"Anh muốn chơi cái nào ạ?"
Trương Hoàng Nguyên khôi phục vẻ điềm tĩnh thường ngày, cười nhẹ đáp.
"Em muốn chơi cái nào thì chơi cái đó."
Huyền Thanh lắc lắc đầu.
"Không phải, em đang hỏi anh muốn chơi cái nào mà, sao có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-anh-the-gioi-tran-ngap-may-man/3730949/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.