Mỹ Nguyệt đang êm ái nằm gói gọn người trong chăn ấm nệm êm, bỗng cảm giác như người cô đang rung rung.
Là mơ hả? Nó giống cảm giác như đang ngồi trên tàu lượn siêu tốc, chạy với tốc lực tối đa. Cảm giác rất kích thích.
Còn chưa mơ hết, một tiếng gọi thất thanh kéo cô từ trong mộng choàng tỉnh giấc.
"LÂM MỸ NGUYỆT..."
Âm thanh kéo vừa dài vừa to khiến Mỹ Nguyệt mắt nhắm mắt mở ngồi dậy trong mơ màng, nhìn quanh phòng, nhìn thấy Huyền Thanh thì cau mày khó chịu, vò vò đầu cau có.
"Lâm Huyền Thanh, mày tốt nhất là có chuyện nếu không hôm nay mày chết chắc rồi."
Huyền Thanh hơi rén cười hì hì, vuốt vuốt mái tóc rối bời của Mỹ Nguyệt để cô nguôi giận rồi đưa điện thoại cho
Mỹ Nguyệt, nghiêm túc nói.
"Có chuyện, có chuyện mà. Mày xem, Liên Kỳ kia lại lên page trường nói xấu mày rồi. Lần này không chỉ là đứng sau nữa mà đứng trước mặt luôn rồi. Tao nghe ngóng rồi. Có mấy thầy cô trong trường mình cũng biết chuyện này rồi, chắc không bao lâu nữa là hiệu trưởng cũng sẽ biết thôi.
Nghe một tràng giải thích của Huyền Thanh, Mỹ Nguyệt mới bỏ qua cái tội làm hỏng giấc ngủ của mình, nhìn vào những bài viết lên án mình ở trên mạng. Bây giờ phạm vi của những bài viết này không chỉ ở trong trường nữa mà là toàn bộ mạng xã hội đều có. Những bài chia sẻ lại càng nhiều, những lời nói cũng ngày càng quá đáng hơn.
Mỹ Nguyệt đọc một hồi, thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-anh-the-gioi-tran-ngap-may-man/3730946/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.