Mỹ Nguyệt bị câu hỏi này của Diệp Chính Thần làm cho sững lại. Cô có đang ghen không? Đây là đang ghen sao?
Cô chỉ yên lặng không nói gì, mắt hai người nhìn sâu vào đối phương. Mỹ Nguyệt bị ánh mắt ấy nhìn chằm chằm, tim đập dần nhanh hơn, vội quay mặt đi chỗ khác.
"Không... em không có."
Đầu đã quay sang một bên nhưng vành tai đang đỏ lên kia của Mỹ Nguyệt vẫn không thể che đậy được sự bối rối của cô. Đối với Mỹ Nguyệt mà nói sức quyến rũ của Diệp Chính Thần thật sự quá lớn, chỉ một ánh mắt thôi đã khiến cô bối rối đến mức này, qua nhiều năm thế rồi, gặp lại vẫn giống như lần đầu tiên cô gặp anh, vẫn giống như cô gái nhỏ nhìn thấy người mình thích liền ngại ngùng.
Diệp Chính Thần thấy cô bé này lúng túng thì trong lòng vui vẻ nhưng không biểu lộ ra ngoài, sợ cô lại chạy mất, anh đứng dậy, xoa đầu cô rồi nhẹ nhàng nói.
"Không trêu em nữa, ăn tiếp đi rồi anh đưa em về."
Không biết có phải vì câu nói khẳng định của Diệp Chính Thần về vợ sắp cưới không, Mỹ Nguyệt bây giờ ăn rất thoải mái, tâm trạng cũng rất vui vẻ, vừa ăn đôi chân nhỏ không ngừng đung đưa vì ghế bàn ăn khá cao, một người ngồi ăn còn một người ngồi nhìn, khung cảnh giống như một đôi mới cưới thực sự.
Ăn bữa sáng xong, Diệp Chính Thần đưa Mỹ Nguyệt trở về nhà họ Lâm. Xe đã dừng trước cửa nhà nhưng Mỹ Nguyệt còn chưa dám xuống xe, sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-anh-the-gioi-tran-ngap-may-man/3730824/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.