Anh quản lý cười nhẹ, quay người, đưa tay dẫn đường cho hai người đến phòng ăn riêng.
Phòng ăn riêng khá rộng, được chuẩn bị gọn gàng và đầy đủ, các món ăn đã được đặt trước và được mang lên từng món một. Món nào cũng là món yêu thích của Mỹ Nguyệt. Diệp Chính Thần là người đặt nên càng khiến cô bất ngờ hơn, không ngờ anh ấy vẫn nhớ tất cả món ăn mà cô thích, không sai chút nào.
Diệp Chính Thần thấy Mỹ Nguyệt còn chưa đụng đũa, vội hỏi.
“Sao vậy? Không hợp khẩu vị sao?”
Mỹ Nguyệt lắc đầu, cầm đũa lên bắt đầu ăn, trong lòng có chút rung động vì người đàn ông này vậy mà còn nhớ được cô thích ăn gì.
Mỹ Nguyệt nhìn đĩa thịt nướng đã được Diệp Chính Thần nướng kỹ trên đĩa của mình, không nhịn được mà nhắm mắt thưởng thức. Thịt nướng chấm với nước sốt được pha theo công thức thật sự rất ngon, khiến Mỹ Nguyệt cảm thấy vui sướng, hai mắt nhắm nghiền thưởng thức hương vị đậm đà, ngon đến nỗi không nói lên lời. Diệp Chính Thần thấy Mỹ Nguyệt thích như vậy thì vô cùng hài lòng, bật cười chọc lên chiếc má đang phồng lên vì miếng thịt to đùng trong miệng Mỹ Nguyệt.
“Ngon vậy hả?”
Mỹ Nguyệt bị thịt nướng làm mê mẩn, vừa nhai vừa gật đầu lia lịa, ánh mắt long lanh mãn nguyện vì được thưởng thức món ngon. Diệp Chính Thần cười chiều chuộng, tiếp tục ở một bên nướng thịt cho Mỹ Nguyệt.
Bỗng, có người gõ cửa phòng ăn mà Diệp Chính Thần và Mỹ Nguyệt đang ngồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-anh-the-gioi-tran-ngap-may-man/3721881/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.