Bản nhạc Diệp Chính Thần đang đánh là Bản giao hưởng số 9 nổi tiếng thế giới của nhà soạn nhạc cổ điển người Đức Beethoven. Giai điệu được cất lên du dương, trầm bổng, mang theo hơi thở của nhà soạn nhạc vĩ đại. Diệp Chính Thần ung dung đánh lên từng nhịp của bản nhạc, dẫn dắt Mỹ Nguyệt không kìm được mà muốn đánh theo, đặt tay lên phím đàn, bắt đầu cùng Diệp Chính Thần đánh lên bản nhạc này. Lần đầu tiên hai người cùng đánh đàn với nhau mà tưởng như đã tập luyện từ rất lâu. Nếu không nói ra, không ai biết đây là lần đầu tiên hai người này cùng nhau đánh đàn, bởi không chỉ cách đánh đàn, mà đến hình ảnh hai người ngồi cạnh nhau cũng hợp lý đến bất ngờ. Khoảng cách giữa hai người lúc này chỉ cách nhau vài cen-ti-mét, những ngón tay điêu luyện nhẹ nhàng, nhanh nhẹn, chính xác đặt lên các phím đàn. Âm thanh của giai điệu khiến người nghe không khỏi trầm mình vào với bản nhạc.
Mẹ An thu hình ảnh ấy vào mắt, dùng đôi mắt nhìn thấu hồng trần của mình, tấm tắc khen ngợi.
“Quả nhiên không sai mà, hai đứa này hợp nhau thật đấy.”
Huyền Thanh đang đứng quay lại khoảnh khắc tuyệt vời này cũng đồng ý.
“Mẹ cũng thấy thế đúng không? Con biết mà, chẳng qua là có đứa còn chưa ngộ ra thôi.”
Bố Thịnh cũng đứng xem cạnh mẹ An, hừm nhẹ một tiếng.
“Còn lâu lắm mới xứng với con gái tôi.”
Mẹ An, Huyền Thanh và Tần Chính Minh cười bất lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-anh-the-gioi-tran-ngap-may-man/3721876/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.