Edit: Andrew Pastel
Vòng một đoạn đường dài, Bạch Lịch mới vào viện nghiên cứu từ cửa hông.
Kể từ khi Bạch Lịch đầu tư tiền thành lập viện nghiên cứu cho Tư Đồ này, rồi được giới truyền thông mệnh danh là "cơ sở tái tạo việc làm cho những người lao động tàn tật và sa thải", Tư Đồ đã cài đặt một hệ thống bảo mật cấp cao cho viện nghiên cứu, còn lượm lại các robot bảo vệ cũ của quân đoàn rồi cải tiến sửa chữa cho đứng canh trước cổng.
Hai năm đầu thành lập, còn có một phóng viên báo lá cải không có mắt muốn tìm hiểu một số tin tức về cuộc sống sa đọa của Bạch Lịch sau khi giải ngũ, định lẻn vào viện nghiên cứu hóng tin nhưng còn cách cổng 3m đã bị robot đánh sưng cả mặt mũi, tin này Bạch Lịch vậy mà đọc được trên trang web của nhà báo khác.
Phóng viên nọ đến chụp lén, ai dè bị đánh đập không thương tiếc, còn bị phóng viên nhà khác chộp được ảnh lại, 'xì bùm' thành một bài báo mạng.
Bạch Lịch lúc đọc được tin này cười sặc sụa mấy ngày liền, mỗi khi nhớ đến cái mặt bị đánh sưng vù như đầu heo trong ảnh có thể vui đến ăn năm bát cơm.
Vì vậy, Bạch Lịch mặc dù đang đi qua lối vào cửa hông viện nghiên cứu, nhưng hắn vẫn vênh váo kiêu ngạo, chiếc xe thể thao bay phô trương lẳng lơ của hắn đậu ngay ngắn trước cửa hông, không sợ bị bao vây chụp ảnh, dù sao ai tới gần đều phải chết.
Vừa bước vào phòng nghiên cứu số 6 của viện đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-alpha-than-tan-chi-kien-nay/1209738/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.