Edit: Andrew Pastel
Buổi sáng là vào khoang mô phỏng cơ giáp luyện tập, buổi trưa uống dung dịch dinh dưỡng, buổi chiều Lục Triệu đi vào sân huấn luyện, không cho người khác cơ hội bắt gặp anh để hỏi chuyện riêng tư.
Thiết bị đầu cuối cá nhân của Lục Triệu bị quăng trong góc, bật chế độ im lặng, blog của anh bị spam đông nghẹt, anh còn biết làm gì đây.
Nếu có điều gì đó giống nhất giữa Lục Triệu và Bạch Lịch, thì đó ắt là kiểu phóng hỏa xong rồi còn đổ thêm chút dầu.
Lục Triệu sáng sáng đăng hai bài blog, cào nát tim phổi một đám người, nhưng hoàn toàn không nhận ra gì, còn tưởng rằng rất ổn, tưởng rằng đã giải thích cái gì nên giải thích, lần này sẽ không sao cả.
Thế là anh an tâm bắt đầu rèn luyện thân thể.
Tập luyện được nửa đường, cảm giác có người cứ nhìn mình, Lục Triệu quay đầu lại, thấy Hoắc Tồn ngồi xổm trên ghế salon bên cạnh.
Lục Triệu lật người xuống thiết bị huấn luyện: "Cậu rảnh rỗi quá sao?"
"Công việc của em sao quan trọng bằng việc của anh?" Hoắc Tồn chớp thời cơ tỏ lòng trong thành, dừng lại một chút rồi thấp giọng hỏi: "Anh và Bạch Lịch... tốt chứ?
Lục Triệu liếc mắt nhìn Hoắc Tồn: "Cậu muốn hỏi cái gì?"
"Em cũng không biết nữa, chỉ là tò mò thôi!" Hoắc Tồn có một điểm tốt, đó là thẳng tính, nghĩ cái gì cũng nói, đương nhiên cũng vì cái tính này mà bị đánh hoài. "Bạch Lịch đảm đang như vậy làm tam quan của em bị đả kích quá."
"Nấu một bữa cơm cũng đả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-alpha-than-tan-chi-kien-nay/1209723/chuong-8.html