*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Andrew Pastel
Sau đám cưới, Bạch Lịch đã mệt đến kiệt sức.
Hắn vừa bước vào cửa phòng khách đã cởi áo khoác ném sang một bên, nhào về phía trước lao thẳng vào ghế sofa trong phòng.
Lục Triệu bước vào sau, anh cũng đã mệt đứt hơi, không thể kéo Bạch Lịch ra khỏi ghế sofa, đành phải tự mình kéo ghế dựa ngồi xuống, nới lỏng cà vạt.
Vừa mới nới lỏng hai lần, anh cảm thấy Bạch Lịch đang nhìn mình, Lục Triệu bỏ qua, tiếp tục cởi cà vạt.
Nhưng Bạch Lịch không phải là loại người nếu bạn lơ hắn đi hắn sẽ chịu im cái mồm vào. Bạch Lịch nói: "Hoa tươi, cách em cởi cà vạt nhìn thú vị ghê."
Lục Triệu nghiêng người liếc xéo hắn một cái, nhạt nhẽo nói: "Bây giờ không có ai, anh không cần tiếp tục như vậy."
"Em không hiểu anh rồi. Anh chưa bao giờ tiếc rẻ lời khen cho đối tượng của mình cả." Bạch Lịch xoay người nằm ngửa trên ghế sofa, nhàn nhã vẫy vẫy tay. "Cho dù giữa chúng ta không có tình cảm, nhưng bản thân em vẫn là người rất đáng để khen ngợi."
Lục Triệu âm thầm bật thiết bị đầu cuối cá nhân, vì lý do công việc anh không thường xuyên ghé thăm Diễn đàn Đế quốc, đặc biệt là mục giải trí. Trong khoảng thời gian này, anh cũng biết mấy cuộc thảo luận về cuộc hôn nhân của anh với Bạch Lịch ở Đế quốc sôi nổi như thế nào, nhưng với tâm trạng cá nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-alpha-than-tan-chi-kien-nay/1209717/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.