Mấy túi đồ trên tay tôi vì va vào người đó mà rơi xuống đất, tôi khom người nhặt lại rồi cúi đầu xin lỗi.
_Tôi: Tôi Xin lỗi
_Bà Hậu: Lần sau đi đứng nhớ nhìn đường vào.
Nghe tiếng người này có bộ quen quen, tôi nhặt xong mấy chiếc túi thì ngước mặt lên cũng là lúc bà ấy phủi xong bộ quần áo. Cả 2 chạm mặt nhau.
_Bà Hậu: Hóa ra là mày... Mày tưởng trốn tao dễ lắm à.
_Tôi: Tôi đâu có trốn chỉ là chưa đủ tiền mua vé máy bay để về thôi. Mà đằng kia có ai gọi bà kìa.
Bà Hậu quay mặt nhìn sang hướng tôi chỉ, chớp lấy cơ hội tôi ôm đống đồ vào người rồi nhanh chóng chạy đi, Vũ đã đậu sẵn xe đợi, tôi mở cửa ngồi vào.
_Tôi: Chạy đi... Nhanh lên.
Nhìn thái độ gấp gáp của Hà, Vũ thấy khó hiểu tuy nhiên a cũng ko hỏi gì mà cho xe chạy.
***
Bà Hậu bị Hà lừa lại càng tức giận, dẫm chân xuống sàn vừa đi vừa lẩm bẩm.
_Con ranh... Mày giỏi lắm... Để xem mày trốn đến khi nào.
Ngồi trên xe nhưng tôi vẫn cảm thấy rung, ko nghĩ bà ấy lại sang đây tìm mình như vậy. Bàn tay vì lo sợ mà chảy rất nhiều mồ hôi.
Vũ quay mặt sang nhìn Hà, thấy khuôn mặt rất khó coi, bàn tay lại nắm chặt lại ko cần nói a ta cũng đoán được đã có chuyện gì xảy ra.
_Vũ: Vừa nãy cô làm gì lâu vậy.
Tôi đang suy nghĩ về bà Hậu thì nghe Vũ hỏi, giật mình quay sang a ta.
_Tôi: A đàn ông gì ko cầm phụ tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vet-xe-do/31260/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.