Phương đứng dậy cùng đám đàn em của mình rời khỏi sòng bạc Trịnh Vũ.
_Đại ca giỏi thật. lần này bọn nó thua tâm phục khẩu phục. haha ( Trường nói).
_Tuy thằng Phương chịu giao khu chợ đêm cho a. Nhưng chúng ta vẫn ko nên lơ là, với cái tính của nó thua 1 trận mất mặt như thế này nó sẽ tìm cách phục thù. Chú nên cẩn thận cho a. ( vũ nói).
_Vâng. ( Trường nói).
_Giờ a đi có tí việc. Có chuyện gì chú cứ gọi cho a. ( Vũ nói).
_Vâng. Đại ca đi cẩn thận. ( trường nói).
Vũ rời khỏi sòng bạc lên chiếc siêu xe màu đen của mình lái về nhà. Vũ vốn là người ko thích thể hiện mình, cũng ko muốn gây chuyện với ai nhưng 1 khi ai đó đã đụng tới thì Vũ sẽ chơi sống chết với họ ko khác gì 1 kẻ máu lạnh. Vậy nên trong giới xã hội Vũ là người cũng đc gọi là có tiếng.
Kinh doanh sòng bạc chỉ là 1 phần trong số hoạt động của Vũ, ngoài vài cái sòng bạc Vũ còn là chủ của 1 chuỗi công ty tài chính hay gọi là tín dụng đen.
Chiếc xe đánh lái rẽ vào cổng của khu đô thị Trịnh gia, Vũ mở cánh cửa bước xuống xe đi vào nhà, đưa tay cởi bỏ 2 chiếc cúc tay áo, Vũ ngồi xuống chiếc ghế sopha ngay phòng khách ngửa đầu ra sau.
_Dì Liên, lấy cho con ly nước.
Dì Liên là vú nuôi, cũng là người giúp việc duy nhất của Vũ từ trước đến giờ. Đối với Vũ dì ấy chẳng khác nào 1 người mẹ. Nghe tiếng Vũ gọi, dì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vet-xe-do/31251/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.