Chỉ 1 lúc sau số tiền mà ông Hùng vay Trường đều bị thua sạch dưới tay Vũ. Ông ta như kẻ điên đứng dậy ra về như người mất hồn.
Vũ đứng dậy cùng Trường trở về khách sạn. Sau khi bước ra khỏi nhà tắm, Vũ ngồi trên ghế cầm cuốn sổ mà ông Hùng cầm cố ra xem rồi nhếch miệng cười.
***
Đang ngồi ăn thì điện thoại Phương đổ chuông, a lấy ra xem khi thấy tên người gọi hiển thị trên màn hình Phương ko nghe máy mà cất lại vào túi.
Tôi nhìn sang Phương khó hiểu, Phương nhìn tôi cười.
_Phương: Ko có gì quan trọng nên ko cần phải nghe cứ ăn đi đã.
Chúng tôi ngồi ăn nhưng điện thoại Phương đổ chuông liên tục thành ra ăn cũng ko dễ chịu. Tôi quay sang Phương.
_Tôi: Chắc có việc quan trọng nên người ta mới gọn nhiều như vậy. A nghe thử đi.
Phương gật đầu đưa tay vào túi lấy điện thoại ra đặt lên tai mình nghe tiếng hét lớn trong điện thoại Phương đưa chiếc điện thoại ra xa tai mình 1tí.
_Phương: A nghe được... Em ko cần hét lên thế đâu.
_Được rồi... Đợi tí.... A sẽ đến ngay.
Phương thở dài cất điện thoại vào túi rồi quay sang tôi.
_Phương: Ăn xong mình về nhé. A có việc.
_Tôi: Vâng.
Sau khi đưa tôi về nhà,Phương cũng lái xe đi ngay. Tôi đi thẳng lên phòng nằm lăn ra giường vì chiếc bụng no của mình rồi thiếp đi.
***
Phương lái xe đến nhà Quỳnh, đám bảo kê ngồi canh cổng thấy Phương gật đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vet-xe-do/1873535/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.